Sau bộ phim "Cá rô, em yêu anh!" nữ diễn viên Tường Vi lấy luôn biệt hiệu cá ba sa mà nhân vật cá rô đã đặt cho cô làm nickname. Hình ảnh Tường Vi qua hầu hết các vai diễn rất... chảnh chọe, nhọn chuyện. Ngoài đời Tường Vi được bạn bè đánh giá có cá tính mạnh mẽ. Vi thường trả lời phỏng vấn báo chí qua email và điện thoại. Cảm nhận riêng của người viết bài này qua sóng di động là nàng cá ba sa này quá ít lời.
Cá ba sa Tường Vi
|
Lâm Thy (thực hiện)
Thế Giới Số 165 – Ngày 20.5.2013
Hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật và là một nữ diễn viên xinh đẹp, nhưng phong cách sống của Diệu Thúy thì rất giản đơn và có phần… phong trần. Ra đường trời nắng chang chang, mặc cho nắng đốt đen da cũng không cần “làm ninja” như nhiều người vẫn làm. Không thích kiếm thật nhiều tiền bằng mọi cách, chỉ thích kiếm vừa đủ để có nhiều thời gian đi phượt… Quan niệm của Diệu Thúy sống là phải biết hưởng thụ – hưởng thụ tình cảm, hưởng thụ âm nhạc, hưởng thụ cảnh đẹp mà con người, tạo hóa dành cho.
Biển Phan Rang, Ninh Thuận đẹp chẳng thua gì Phan Thiết. Sức quyến rũ của những đồi cát ở Phan Rang không hề kém Phan Thiết. Nho Phan Rang cũng nổi danh khắp vùng đâu thua gì nước mắm Phan Thiết.
Vượt hàng chục km đường 20 lịch sử để lên với Thượng Trạch – xã biên giới thuộc huyện Bố Trạch (Quảng Bình), chúng tôi rợn ngợp trước sự hùng vĩ của núi rừng nguyên sinh. Đây là nơi hội tụ của nhiều loài gỗ quý hiếm tầm cỡ đệ nhất Việt Nam như sưa, mun, lim, táu, sến… và ở đây cũng là mái nhà lý tưởng cho nhiều loài động vật quý hiếm như hổ, voọc, rùa vàng… Với Thượng Trạch, kho báu chính là rừng, ấy thế mà, càng vào sâu chúng tôi càng thấy ngỡ ngàng.
Tự do, thoải mái trong phương tiện di chuyển riêng cộng với một chút mạo hiểm, “mãn nhãn” trên mỗi cung đường hay các vùng miền đi qua… nên hình thức du lịch Caravan đã nhanh chóng được nhiều khách du lịch ưa thích không phân biệt độ tuổi, nghề nghiệp, giới tính… .
Đi từ phương Nam ra, qua khỏi thành phố Đông Hà bạn sẽ rẽ phải để chạy trên con đường 9 ven theo con sông Thạch Hãn chảy ra cửa biển Cửa Việt. Còn nếu từ Hà Nội vô, cũng trên quốc lộ 1 khi sắp tới sông Bến Hải, ta rẽ trái theo tỉnh lộ 70 chạy tới Cửa Tùng để chậm rãi dọc theo đường ven bờ biển thanh vắng thật đáng yêu nối hai cửa biển của dòng Bến Hải và Thạch Hãn, hai con sông xanh ngắt, nặng nghĩa tình sắt son của bao người dân đất Quảng Trị. Đứng bên bờ cát trắng ven biển ấy, ta sẽ thấy nơi xa xa ngoài khơi một vệt xanh nổi lên trên nền trời nước, là Cồn Cỏ đó, một hòn đảo xinh tươi ngoài biển Đông của tỉnh Quảng Trị, nơi có những người lính đảo ngày đêm canh gác biển trời một vùng đất nước. Cồn Cỏ cùng với đảo Lý Sơn phía dưới một chút của tỉnh Quảng Ngãi được coi là mốc đánh dấu đường cơ sở lãnh hải nước nhà theo quy định quốc tế ngoài biển Đông nên vị trí ấy rất quan trọng. Một chuyến tàu từ cảng Cửa Việt chừng ba giờ đồng hồ sẽ đưa chúng ta tới hòn đảo dễ thương ấy.
Cả bố và mẹ đều là nghệ sĩ cải lương, bố còn là bầu đoàn ca nhạc cải lương khá nổi tiếng ở miền Tây, nên con đường đến với sân khấu của cô con gái rượu Vũ Trâm Anh (tên thật Tô Vũ Hồng Trâm) cũng thật tự nhiên, nhẹ nhàng. Tuy sống ở TPHCM, nhưng phần lớn thời gian của Trâm Anh là những chuyến lưu diễn về miền tây, cô được gọi là ca sĩ miền tây sông nước cũng xuất phát từ đó.
Khởi động mùa du lịch biển đảo, dịp lễ 30-4, 1-5 năm nay được xem là kỳ nghỉ lý tưởng với hàng loạt sự kiện lớn diễn ra tại các thành phố biển. Đặc biệt lễ khao lề thế lính Hoàng Sa được phục dựng tổ chức tại đảo Lý Sơn ngày 27 và 28-4.
Giữa Đồng Tháp Mười có một khu du lịch sinh thái nghe rất lạ tai: Gáo Giồng. Một ngày tận hưởng thiên nhiên hoang sơ nghe vọng cổ, ăn cá đồng nướng còn gì tuyệt hơn…
Thời gian này nếu có dịp ghé trường THPT Phước Long, Q.9, TP.HCM, bạn sẽ dễ dàng nhìn thấy một cô bé có khuôn mặt rất xinh và cao lêu nghêu nổi bật giữa đám đông học sinh, hãy mạnh dạn đến làm quen vì chắc hẳn đó chính là Ngọc Quý – cô người mẫu tuổi teen có đôi chân dài kỷ lục 1,15m mà báo chí đã nhiều lần nhắc đến. Ngọc Quý hiện đang học lớp 12 nơi đây.
“Mình là dân Sài Gòn chánh tông, nói chuyện bưng biền người ta cười nắc nẻ kêu “nổ”. Ai cũng nghĩ thành phố toàn cao ốc, đại lộ sáng đèn chớ đâu biết tụi tui toàn sống nhờ con cua, con tép… Bàn chân từ nhỏ đến giờ phần lớn lấm bùn, mấy khi được ngồi xe hơi. “Đưa cay” miếng mồi đồng quê này nè, rồi tui kể tiếp mà nghe”. Lão nông Tư Sỹ khều đũa, gắp cho khách khúc đuôi con lịch sông hấp còn bốc khói. Nói đoạn, ông ngửa cổ, tợp ngụm rượu đánh ực rồi cười sang sảng giữa mênh mông ruộng đồng.